1. Chuyện [Dm] tình, của người con [F] gái tuổi vừa đôi [Dm] mươi
Xinh [Gm] tươi, như là hoa [Am] cúc nhưng sớm vội phai [Dm] tàn
Chàng [C] vì, tình hờ phân [F] ly nàng [Dm] buồn, vào chùa quy [F] y
Mà trong tâm [Bb] trí còn vấn vương một [Dm] người.
2. Chiều [Dm] chiều, chuông chùa vang [F] tiếng nhớ người tình [Dm] xa
Lan [Gm] ra, sau vườn đứng [Am] khóc lệ mãi tuôn [Dm] trào
Thương [F] từng, chiếc lá đa [Gm] rơi nghe hồn Lan [Bb] chết rơi theo lá [Dm] vàng
Ai [C] ơi, có thấu cho [F] lòng Lan sầu biết [A7] mấy khi tình bay [Dm] xa.
ĐK:
Người [C] ta, có cặp có [Dm] đôi, còn Lan thui [Bb] thủi lẻ loi một [Dm] mình
Điệp [C] ơi, sao quá vô [F] tình, gieo chi ngang [Am] trái để sầu cho [Bb] Lan
Người [C] mang một kiếp đa [Bb] đoan, yêu nhau son [Gm] sắc cũng [C] đành ly [F] tan
Dở [Gm] dang một mối tình [C] đầu, Điệp ơi duyên [A7] lỡ xin hẹn kiếp [Dm] sau.
3. Ngày [Dm] ngày, bên tàn kinh [F] cát cõi lòng quạnh [Dm] hiu
Bao [Gm] nhiêu, ân tình thương [C] mến giờ cố quên một [Dm] người
Nụ [C] cười, đã tắt trên [Bb] môi mà [Dm] lòng, thì vẫn chưa [Gm] nguôi
Điệp ơi Lan [Bb] chết mà [C] tình yêu chưa [F] hết hoài nhớ [A7] thương một [Dm] người.
Chuyện tình buồn Lan và Điệp
Lượt xem: 1