nhiều anh hay đứng ngó
Giọt cà phê tôi uống thật chẳng làm sao
hương phai tự thuở nào.
Nàng đẹp dịu dàng như làn mây(G) qua ngã tư này(Dmaj7),
mang về đây(G) mùa thu(A7) lá rơi đầy(DMaj7),
khiến bao anh(G) cà phê tí tách rơi(Dmaj7)
từng ngày trông ngóng(F#7) dáng em.
Vì nụ cười đó (F#7)ngỡ như hoa cười,(Bm7)-(F#m7)-(C#dim)
vì một làn tóc (F#7)ngỡ như mây trời.,(Bm7)-(F#m7)-(C#dim)
Hình dáng (F#7)ấy qua đây (G)từng ngày mây trôi(D)
lạc loài bao anh(Em7) bao anh đắm say(F#7).
Vì nụ cười đó ngỡ như quen rồi
và rồi từng bước bước chân tuyệt vời.
Hình dáng ấy như mây từ trời qua đây
từng chiều bao anh bao anh ngất ngây