1. Ngày [Dm] xưa anh đến nhà [F] em bằng lăng màu [A7] tím rụng rơi bên [Dm] thềm
Đôi mắt nhung [F] huyền tóc xõa bờ [Gm] vai theo gió [C] chiều nhẹ [F] bay [Dm]
Nhặt cành hoa [Bb] tím cài lên làn [Gm] tóc hai đứa [C] cùng xây ước [F] mơ
Tình như ý [Gm] thơ đẹp như cánh [A7] hoa muôn kiếp chẳng phai [Dm] mờ.
2. Chiều [Dm] nay qua ngõ nhà [F] ai bằng lăng còn [A7] đó mà em đâu [Dm] rồi
Em bước theo [F] người để lại hàng [Gm] cây hoa tím [C] buồn nhẹ [F] lay [Dm]
Ngày xưa nàng [Bb] nói tình chung một [Gm] lối hoa tím [C] của riêng chúng [F] ta
Giờ em cách [Gm] xa bỏ quên cánh [A7] hoa quên lối cũ đã phai [Dm] mờ.
ĐK:
Em ơi em [Bb] ơi nhìn [A7] hoa bằng lăng [Dm] tím theo gió chiều nhẹ [F] rơi
Lòng nghe tả [Gm] tơi đau thương ôi nhiều [Dm] quá
Mà em đành bôi [A7] xóa cho tình đầu dở [Dm] dang.
3. Một [Dm] hôm trên chuyến đò [F] ngang người xưa gặp [A7] gỡ mà sao chạnh [Dm] lòng
Em bước bên [F] chồng nói cười thật [Gm] vui như chẳng [C] hề quen biết [F] tôi [Dm]
Lời xưa còn [Bb] đó mà sao giờ [Gm] đã như gió [C] chiều bay thoáng [F] qua
Giờ hai chúng [Gm] ta tình ơi xót [A7] xa như hoa tím bằng lăng [Dm] buồn.
Bằng lăng buồn
Lượt xem: 334