1. Người [Am] ơi có phải chăng tình đẹp tình thiên [F] thu?
Có phải [C] chăng tình sầu khi xa [Dm] nhau
Để loài [G] chim đi hoài muôn đời [C] nhớ
Ngày [G] xưa tôi có [Em] người yêu nhỏ tuổi thơ [G] ngây
Đôi mắt đẹp như một loài chim [C] hiền
Tên xóm [E7] đạo yên bình vui triền [Am] miên.
ĐK:
Ngày [Am] ấy nàng thường bên [Dm] tôi những chiều giáo [F] đường
Bên gác Thánh lầu [E7] chuông hai tâm hồn xây [Am] mộng
Mộng đẹp năm [E7] xưa có bướm mộng hoa mơ.
Ngày [Am] ấy từng hồi chuông [Dm] ngân mênh mang chiều xóm [F] đạo
Vang tiếng hát lời [E7] kinh như ru miền thánh [Am] thiện
Quỳ bên hang [G] đá tôi em [E7] cầu quê mẹ bình [Am] yên.
2. Từ [Am] khi bước ngược xuôi bạc ngàn trời tha [F] phương
Xóm đạo [C] xưa và chuyện tình ngây [Dm] thơ
Đã chìm [G] theo nẻo đời trôi mười [C] hướng
Chiều [G] nay nơi xứ [Em] lạ nghe vọng về hồi [G] chuông
Chuông giáo đường hay tình buồn trong [C] hồn
Tôi nhớ [E7] về xóm đạo thương người [Am] xưa.
Xóm đạo
Lượt xem: 381