1. Một [C] thoáng thanh xuân qua mấy [F] hồi
Mình [G] đếm qua cũng vài năm [C] rồi
Một [F] chàng trai ấm áp vội [G] vàng đi ngang qua
Đánh [Dm7] cắp trái tim em lại bồi [G] hồi khi nhớ đến.
2. Tình [C] cảm em đâu muốn mập [F] mờ
Mà [G] sao em chẳng dám nói [E7] ra
Nên [F] là muộn [C] màng
Phải [F] nhìn ai kia cùng anh đi [G] qua mãi mãi.
T-ĐK:
Như [Fm] mới uống ly trà chanh [C] mà anh mua nhanh
Kỷ niệm [Dm7] qua dù đau đớn mình cũng [Em] đã rồi khôn lớn
Tựa như [Dm7] kết thành băng phát lại lúc [G] xưa.
ĐK:
[C] Nếu biết trước lời yêu nói [G] ra
Mà đã [Am] quá muộn màng ta sẽ cách [Em] xa
Em đã [Fm] lỡ yêu dại khờ đứng [C] nhìn anh xa xăm
Đâu [Fm] ngờ khi anh buông là lúc [Am] nói hết lòng [C] này.
[C] Em thật sự em rất [Ab] tiếc
Đã chậm [Em] bước làm tình ta nay phải [D] dở dang
[Dm7] Cho dù có sao em vẫn [C] hoài nhớ mãi
Tình yêu [Dm7] nhỏ bé ngô nghê hôm [G] nào
Ta ngồi uống trà [C] chanh.
T-ĐK:
Như [Fm] mới uống ly trà chanh [C] mà anh mua nhanh
Kỷ niệm [Dm7] qua dù đau đớn mình cũng [Em] đã rồi khôn lớn
Tựa như [Dm7] kết thành băng phát lại lúc [G] xưa.
ĐK:
[C] Nếu biết trước lời yêu nói [G] ra
Mà đã [Am] quá muộn màng ta sẽ cách [Em] xa
Em đã [Fm] lỡ yêu dại khờ đứng [C] nhìn anh xa xăm
Đâu [Fm] ngờ khi anh buông là lúc [Am] nói hết lòng [C] này.
[C] Em thật sự em rất [Ab] tiếc
Đã chậm [Em] bước làm tình ta nay phải [D] dở dang
[Dm7] Cho dù có sao em vẫn [C] hoài nhớ mãi
Tình yêu [Dm7] nhỏ bé ngô nghê hôm [G] nào
Ta ngồi uống trà [C] chanh.
Trà chanh
Lượt xem: 19