1. Bỗng nhiên em lại ngoảnh mặt làm [Am] ngơ
Anh tội chi đâu mà cứ hững [Dm] hờ
Đành lòng cho nhau mật [Am] đắng
Có phải người hết yêu [Dm] tôi
Vỡ tan [G] rồi giấc mộng chia [E7] đôi.
2. Phải chăng anh nghèo có tội gì [Am] đâu
Đèn khuya hắt hiu rung cảm nỗi [Dm] sầu
Cuộc đời nào ai biết [Am] trước
Nhân tình bạc trắng như [Dm] vôi
Có tiếc [E7] nuối cũng vậy mà [Am] thôi.
ĐK:
Em ơi em [Am] ơi
Tình [Dm] ta tựa áng mây [F] chiều
Giờ [Am] đây tan vỡ tiêu [Dm] điều
Gốc phố [Am] buồn một mình quạnh [C] hiu.
Dò biển dò [Dm] sông
Nào ai lấy thước đo [F] lòng
Giờ [A7] em đã vội theo [Dm] chồng
Ôm bóng [E7] hình một mình đợi [Am] trông.
3. Cuộc đời hèn sang em đã xa [Am] tôi
Nhấp chén ly bôi hết duyên nợ [Dm] rồi
Phận nghèo nào đâu dám [Am] trách
Cũng chữ tiền tình ta ngăn [Dm] cách
Gôm kỷ [E7] niệm chôn vào thời [Am] gian.
Tình tựa như vôi
Lượt xem: 192