1. Đêm dần tàn xếp mớ hành [Dm] trang
Trót mang lý tưởng lên đường rời xa thị trấn
Người [Bb] em ghi mấy trang thư nhìn [Gm] theo lất phất mưa [Dm] bay
Thương cánh phượng thương mái trường ngày xưa nhỏ [A7] bé
2. Tiếng còi tàu vang giữa trời [Dm] khuya
Phố đêm vắng vẻ thương hoài đường ga nhỏ bé
Đàn [Bb] em ngơ ngác trông theo người [Gm] thương nước mắt [Dm] rưng rưng
Em khẽ bảo dẫu cách [A7] trở còn thương cứ [Dm] về
ĐK: Ngày [Dm] xưa mẹ tiễn cha đi đi mãi chưa [C] về
Nên mắt [Dm] mẹ giọt dài giọt [F] ngắn
Ngày [Bb] nay em tiễn anh [A7] đi xin chớ [Dm] buồn
Anh hứa [A7] rằng rồi anh sẽ [Dm] về
3. Toa tàu nào mang nỗi niềm [Dm] riêng
Mỗi khi nhớ về kỷ niệm tuổi thơ buồn quá
Mười [Bb] năm như gió mây trôi về [Gm] quê mấy bước ai [Dm] ơi
Chân có mỏi núi có [A7] mòn tình thương vẫn [Dm] còn.
* Tàu [Bb] đi trăm hướng muôn phương tàu [Gm] mang ánh sáng xa [Dm] xôi
Qua phố nhỏ cho mắt [A7] mẹ niềm tin vẫn [Dm] còn.
Tàu xa thị trấn
Lượt xem: 232