1. Đêm đêm thân [Am] này lặn ngụp với sắc [Dm] hương
Một mình ngậm [G7] đắng nuốt cay có ai nào [C] hay
Đường trần cạm [F] bẫy tránh sao [A7] hết cho [Dm] được
Xót xa thương thân [C] mình khi tuổi [B7] vừa đôi [E7] mươi
Phía sau nụ [Am] cười là những dòng lệ chứa [G#] chan
Là người phụ [Dm] nữ tránh [G7] sao cạm bẫy trần [C] gian
Một lần [F] lầm lỡ trót [Em7] trao thân cho [Dm] người
Ôm đau thương một [C] đời nuốt [E7] lệ này ngừng [Am] rơi
ĐK: [G7] Xin cuối mặt làm [C] ngơ vì [B7] tình [E7] không như [Am] thơ
Vì [A7] đời không như [Dm] mơ, trách [B7] chi tình đầu dang [E7] dỡ
[G7] Dù cuộc đời có ra [C] sao tôi [B7] vẫn sẽ gượng [Am] cười,
cười vui nhân [B7] thế tôi nuốt [E7] ngược dòng lệ vào [Am] tim
2. Thương cho thân [Am] mình chịu sống kiếp hoa [Dm] đêm,
Nhường lại hạnh [G7] phúc tương lai cho em được [C] vui
Phận đời hồng [F] nhan như [A7] cánh hoa trên [Dm] cành
Đem mua vui cho [C] người rồi [B7] tàn phai theo tháng [E7] năm
Tiếc thương thân [Am] mình là một cánh hoa [Dm] rơi,
phận đời bạc bẽo vẫn [G7] mong kiếm chút bình [C] yên
Dù người đời dầy [F] xéo xé [A7] nát con tim [Dm] này
Vẫn mong sao em [C] mình sống [E7] cuộc đời an [Am] nhiên
Phận hồng nhan
Lượt xem: 210