1. [Dm] Nghe mưa buồn rơi, thổn [C] thức gối chiếc hoang vắng đêm tối
Chợt [Bb] nước mắt bỗng [C] ướt hoen bờ [F] mi [A7]
Bởi [Gm] những yêu thương nồng say vòng [C] tay người yêu
Mùi hương mê [F] cơn say đắm mê ngất [Dm] ngây
[Gm] Với suối tóc sóng [C] mơn man đâu [Dm] còn.
2. [Dm] Khi đôi ta còn nhau, chiều mưa [C] phố vắng có đôi bước âu yếm
Làn [Bb] gió buốt chiếc [C] lá rơi bờ [F] vai [A7]
Dù [Bb] cho lạnh câm hạt [C] mưa nhẹ lăn, [F] sao lòng anh ấm [Dm] lạ
Dù [Bb] cho đường mưa chiều [C] hoang vắng, [F] câu tình yêu vẫn [Dm] nồng
Mắt đắm [Gm] đuối đôi ta nhìn nhau thầm [C] mong, tình yêu sẽ lâu [Dm] dài.
ĐK:
Tình [Dm] yêu nào đâu là câu mộng mơ, cớ [Am] sao người mau đành quên
Để [Bb] anh giờ đây lòng tê [C] tái, [F] tim vỡ tan hỡi [Dm] người
Lòng [Gm] anh không [C] ngăn được lệ xót [F] xa. [A7]
Giờ [Dm] đây mình anh buồn lê bàn chân, gió [Am] mưa đời anh người ơi
Vực [Bb] sâu niềm đau dòng nước [C] mắt [F] như giọt mưa xuống [Dm] đời
Nuối tiếc [Gm] mãi bao nhiêu nồng say ngày [C] qua, tình ta chết theo [Dm] người.
3. [Dm] Ðêm nay mưa lại rơi, lòng hoang [C] vắng chới với trong nỗi cay đắng
Đường [Bb] phố vắng tiếng [C] bước chân người [F] xưa [A7]
Lòng [Bb] đau hồn tan lạnh [C] băng tình anh, [F] sao người yêu nỡ [Dm] đành
Giờ [Bb] đây người xưa tình duyên [C] mới [F] quên ngày xưa ước [Dm] thề
Để nỗi [Gm] nhớ trong anh đêm nay tràn [C] dâng, tình ơi hãy quay [Dm] về.
Phải chăng tình yêu là vực sâu
Lượt xem: 254