1. Người đời [G] sao hơn thua hơi nhau
Để rồi [Bm] mai ai cũng phải đau
[C] Gieo cho nhau đắng cay chẳng [Bm] hay
Lòng người [C] đa đoán khó phân
Sông đục [Bm] trong ai biết [Em] được
[Am] Trắng hay đen là do ta tạo [D] ra.
2. Kẻ giả [G] nhân kiếp sống thảnh thơi
Người thiện [Bm] lương luôn luôn phải bơi
[C] Mang theo bao vết thương tả [Bm] tơi
100 [C] năm chớp mắt đã qua
Mới nhận [Bm] ra nhân gian cõi [Em] tạm
[Am] Những sân si lợi [D] danh hóa cát [G] bụi
T-ĐK:
Dù phong [G] ba vẫn không nề [Em] hà
Mọi thử [G] thách chẳng lui một ngày cũng sẽ [D] qua
Đường thênh [C] thang bước chân vững [Bm] vàng
Xóa [Am] đi bao khổ đau đời này đã [D] mang.
ĐK:
Ở đời [G] ai mà chẳng lầm [D] lỗi
Chỉ [Em] mong chớ quên đường [Bm] về
[C] Tâm sáng trong như [G] giọt nước
Nhất [Am] định thành công đến [D] thôi.
[G] Nơi thế gian một [D] mình bước
Nhiều [Em] khi trái tim thấy [Bm] buồn
[C] Nhưng sẽ không mang dối [D] lừa phũ [G] phàng.
2. Kẻ giả [G] nhân kiếp sống thảnh thơi
Người thiện [Bm] lương luôn luôn phải bơi
[C] Mang theo bao vết thương tả [Bm] tơi
100 [C] năm chớp mắt đã qua
Mới nhận [Bm] ra nhân gian cõi [Em] tạm
[Am] Những sân si lợi [D] danh hóa cát [G] bụi
T-ĐK:
Dù phong [G] ba vẫn không nề [Em] hà
Mọi thử [G] thách chẳng lui một ngày cũng sẽ [D] qua
Đường thênh [C] thang bước chân vững [Bm] vàng
Xóa [Am] đi bao khổ đau đời này đã [D] mang.
ĐK:
Ở đời [G] ai mà chẳng lầm [D] lỗi
Chỉ [Em] mong chớ quên đường [Bm] về
[C] Tâm sáng trong như [G] giọt nước
Nhất [Am] định thành công đến [D] thôi.
[G] Nơi thế gian một [D] mình bước
Nhiều [Em] khi trái tim thấy [Bm] buồn
[C] Nhưng sẽ không mang dối [D] lừa phũ [G] phàng.
ĐK:
Ở đời [G] ai mà chẳng lầm [D] lỗi
Chỉ [Em] mong chớ quên đường [Bm] về
[C] Tâm sáng trong như [G] giọt nước
Nhất [Am] định thành công đến [D] thôi.
[G] Nơi thế gian một [D] mình bước
Nhiều [Em] khi trái tim thấy [Bm] buồn
[C] Nhưng sẽ không mang dối [D] lừa phũ [G] phàng
[C] Nhưng sẽ không mang dối [D] lừa phũ [G] phàng.
Nhân sinh cõi tạm
Lượt xem: 1