Tôi [G] là kẻ ở đất quê xa
Bước [C] đến nơi [D] đây chẳng cửa [G] nhà
Gác [Am] mộng thanh xuân tìm phố [D] thị
Mang [A7] thân tần tảo chốn phồn [D7] hoa.
Ngày [G] ấy khi [D] đi bỏ bến [G] bờ
Vào [Am] đây xứ [Em] lạ dáng ngây [Am] thơ
Mỗi [D] chiều ngồi ngóng về đất [Em] cũ
Nhớ mẹ, thương [Am] cha [D7] nỗi đợi [G] chờ
Tôi bỏ người [Em] đi từ thuở mới [Bm] yêu
Dẫu chưa tha [D] thiết, chưa [G] nhớ nhung [C] nhiều
Mỗi lần đất [Am] khách, nhìn mùa Thu [C] đến
Lòng vẫn mơ [G] về một chốn cố [D7] liêu.
Quê với với [G] tôi là điều kỳ [Bm] diệu [E7]
Nơi chôn núm [Am] ruột [D7] thật khó phôi [G] phai
Mái tranh nương [D] lúa [B7] nuôi tôi khôn [Em] lớn
Tiếp nối hôm [Am] nay [D7] là những dặm [G] dài.
Tiễn [Em] tháng năm qua, đếm vạn [Am] ngày
Bao [D] lần bừng tỉnh những cơn [G] say
Đời [Em] theo con nước xuôi dòng [Bm] chảy
Già [C] cỗi lúc [D7] nào chẳng có [G] hay.
Thôi [G] đã dần quen với xứ [C] nầy
Bằng [Am] lòng tất [D7] cả ở nơi [G] đây
Đôi [C] khi mỗi [D] sớm vừa thức [Bm] dậy [E7]
Vẫn [Am] thấy trong [D7] tim nỗi nhớ [G] đầy.
Người về phố thị
Lượt xem: 239