1. Chợt tỉnh [Em] giấc trong đêm anh thầm gọi [Bm] tên
Một người [C] cũ rất [D] lâu nhưng chẳng thể [G] quên
Để [Em] cho nỗi đau kia dài [Bm] thêm vô tận
Thấu tâm [Am7] can vết thương [Bm7] lòng sâu [Em] thẳm.
2. Dù đã [Em] biết bên em có một người [Bm] mới
Mà tại [C] sao anh [D] vẫn âm thầm nghĩ [G] tới
Phải [Em] chăng là anh đã quá [Bm] yêu thương em nhiều
Thế bây [Am7] giờ ở trong [Bm7] lòng thấy [Em] thiếu.
ĐK:
Là người [Em] cũ nhưng còn yêu và còn [Bm] vương còn thương em nhiều
Dẫu biết [Am7] rằng đoạn đường [D] đi hai ta khác [G] chiều
Chiều em [Em] đi ai đưa ai đón còn riêng [Bm] anh cô đơn héo hon
Trên lối [Am7] mòn anh chẳng [Bm7] còn cầm ô che [Em] nón.
Tại sao [Em] anh vẫn chưa thể quên từng năm [Bm] tháng với nhau êm đềm
Ký ức [Am7] kia vẫn thao [D] thức sao chưa ngủ [G] quên
Từng đêm [Em] đến gõ cửa hỏi thăm dù đau [Bm] lắm nhưng vẫn cố nằm
Ngắm mưa [Am7] rơi vẫn mơ [Bm7] mộng về một ngày [Em] nắng.
Người cũ còn yêu
Lượt xem: 8