1. Nếu người chẳng còn [Am] thương
Thôi ta cứ trải [Dm] lòng mình giải thoát cho [Am] nhau
Gian gian tình díu [G] díu, đọa [F] đầy nhau làm [Dm] chi
Phải chăng chốn [G] này là quán trọ qua [C] đường
Để người đến người [E7] đi.
2. Biết mình vướng sợi [Am] tơ
Nên tôi cố gượng [Dm] cười mong người sẽ thương [Am] tôi
Đam mê nào đưa [G] lối để [F] người mau đổi [Dm] thay
Vì yêu quá [G] nhiều tình dối mình đâu [C] ngờ
Thôi [E7] đừng tìm đến [Am] nhau.
ĐK:
Vội vàng bên [F] tôi người quyến luyến cùng [Dm] ai
Người xem [E7] tôi như vòng xoay ái [Am] tình
Những lời [Dm] yêu thêu [E7] dệt muôn sắc [Am] màu
Tưởng hạnh phúc là [Dm] đây tôi nào đâu nghĩ [Am] suy
Người [F] ta toan tính thiệt [E7] hơn.
3. Nếu người chẳng còn [Am] thương
Thôi như hết phận [Dm] rồi mình ngược lối đi [Am] chung
Yêu trong niềm cay [G] đắng, thà [F] rằng buông tình [Dm] đau
Còn hơn đắm [G] chìm dại khờ trong lưới [C] tình
Để [E7] người phụ lại [Am] ta.
Nếu người chẳng còn thương
Lượt xem: 1