1. Người [F] đến với em dẫu [Am] hơi muộn màng
Người [F] nắm lấy tay giữa [Am] trời thênh thang
Chẳng [F] chút dối gian xốn [Am] xang ngỡ ngàng
Đôi [G] mình đời mình hết dở [Am] dang.
2. Nàng [F] nói với tôi tiếng [Am] yêu chân thành
Nàng [F] đến với tôi giữa [Am] đời cuồng quanh
Nàng [F] nói tiếng yêu bỗng [Am] nghe an lành
Ngước [G] nhìn bầu trời chỉ màu [Am] xanh.
ĐK:
Nhẹ [Am] nhàng từng bài thơ anh [C] viết
Mật [G] ngọt lời hạnh phúc vô [Em] biên
Câu [F] ca anh gieo xóa ưu [Am] phiền
Bên [Dm] anh đau thương vội tan [Am] biến.
Từ [G] ngày cuộc đời đưa em [C] đến
Muộn [G] phiền chợt nhìn rất an [C] nhiên
Em [Dm] đem cho tôi những êm [Am] đềm
Em [Dm] đem cho tôi dịu mát [F] thêm. [E7]
3. Mình nói với [F] nhau cám ơn nhiệm [Am] mầu
Ghì sát lấy [F] nhau bỏ lại thương [Am] đau
Một ánh mắt [F] vui xóa tan u [Am] sầu
Bỏ [G] lại bỏ lại hết buồn [Am] đau.
Mình đến với nhau
Lượt xem: 5