1. Ta gọi tên ta mây vô [Em] xứ [G] [Am]
Trôi miết ngàn [B7] năm tận đáy [Em] trời [G] [Am]
Đôi khi ngoảnh [D7] mặt nhìn quê [G] cũ
[C] Nhủ lòng [Am] thôi cũng thế mà [B7] thôi
2. Ta đời thênh thang đời không [Em] bến [G] [Am]
Không có người [B7] nghe được nỗi [Em] riêng [G] [Am]
Nơi ấy quê [D7] nhà nhưng rất [G] lạ
[C] Nơi này chung [Am] thân không lưu [B7] luyến.
ĐK:
[Am] Ta theo bến luân hồi chơi [D] rong [G] [Am]
Nghêu ngao [G] hát trêu đời cuồng [D] ngông
[Am] Nơi tám [G] hướng mười phương chín [Em] ngả
Đâu biết [C] rằng một vũ trụ [B7] không
[Em] Mây vô [G] xứ hãy nhớ tên [Am] ta hãy quên hận [B7] thù
[Am] Mây vô xứ [C] hãy nhớ tên ta cho vơi thương [B7] đau
[Em] Mây vô xứ [G] hãy cố quên [Am] đi nhỏ nhoi màu [B7] da
[Am] Mây vô [G] xứ [C] chốn náu nương [B7] thân quê hương không [Em] nhà.
3. Ta gọi tên ta mây vô [Em] xứ [G] [Am]
Trái đất này [B7] đâu cũng thuộc [Em] về [G] [Am]
Nhân gian tất [D7] cả người quen [G] thuộc
[C] Nay hợp mai [Am] tan đời tạ [B7] thế.
Mây vô xứ
Lượt xem: 182