1. Ở miền [Am] xa có gì buồn [F] vui nhớ kể em [Am] nghe
Ngày anh [G] đi em như người mất [F] trí mộng mị vu [E7] vơ
Rồi nhớ miên [Dm] man nhớ chuyện chúng [C] mình
Mới ngày [G] nao cùng nhau tâm [E7] sự
Mà giờ đây như bóng với [G] hình
Như mưa với [E7] nắng như tình anh với [Am] em.
ĐK:
Ngày [A] đó hai [F#m] ta như đôi chim [A] trời
Sớm chiều có [C#m] nhau rừng [F#m] sâu hay nơi suối [A] vắng
Cuộc đời là cung đàn tiếng [D] hát
Cuộc [Bm] đời là trăng [E7] đẹp gió mát
Đôi cánh vi [C#m] đàn theo gió mây [E7] ngàn
Tung tăng ngày tháng bên rừng núi thênh [A] thang.
2. Rồi ngày [Am] nay đất trời ngờ [F] đâu hóa thành nương [Am] dâu
Người tôi [G] yêu quên không về lối [F] cũ biền biệt nơi [E7] nao
Để chốn xa [Dm] xôi có người nhớ [C] hoài
Nhớ nụ [G] hôn còn trong kỷ [E7] niệm
Tội người yêu thân gái yếu [G] mềm
Đêm đêm gối [E7] chiếc rơi lệ đêm [Am] đêm.
Lá thư quê nhà
Lượt xem: 302