Trải nhiều vỡ [Em] tan gặp nhiều trái [Bm] ngang hoang tàn
Tim cũng [C] có vết [D] thương lòng nặng [G] mang
Đường tình bão [Em] giông cuộc đời kiến [Bm] phong
Ngỡ bình [C] yên hóa ra lại [Em] không.
Muốn [Em] ở bên người suốt đời tình cảm chúng [Bm] ta sẽ chẳng đổi dời
Mà duyên [C] số do trời mang em [D] đến bên rồi còn chữ [G] nợ vẫn chưa tới
Cuộc [Em] sống chật vật nhiều cảm xúc cung bậc cứ nghĩ nắm [Bm] tay nhau thế là chặt
Mà nào ngờ [Am] đâu một ngày phong [Bm] ba em cũng rời [Em] xa.
[C] Giờ nhận ra, [D] thời gian qua em cũng [Bm] chẳng yêu anh thế đâu [Em] mà
Em cũng như một [Am] loài hoa , mùa đến nở ra rồi tàn [D] úa cũng như duyên chúng [B7] ta.
ĐK:
Dặn lòng lệ ơi đừng [Em] tuôn nhưng cớ sao lòng vẫn [Bm] buồn
Cuộc tình nay đành phải [C] buông mặc cho [D] mây gió [G] cuốn
Kỷ niệm đôi ta ngày [Em] qua mong gió cuốn đi thật [Bm] xa
Xa đến [Am] mức quên đi hai chúng [Bm] ta.
Một người còn thương còn [Em] nhớ kẻ chẳng mong cũng chẳng [Bm] chờ
Cuộc tình nay cũng đổ [C] vỡ lại một [D] lần dang [G] dở
Chúng ta [C] yêu ngỡ lâu nhưng đến [Bm] đây xong rồi
Cảm ơn [Am] em đã đi cùng anh theo [Bm] suốt một quãng đường [Em] đời.
Hữu duyên vô mệnh
Lượt xem: 60