1. Có nhiều [Am] đêm ta bỗng [G] nhớ quê [Am] nhà
Nhớ con [F] đò, nhớ dòng [G] sông, nhớ nón [F] lá nghiêng [E7] che
Nhớ hàng [Dm] me, vi vu gió [Am] gọi những trưa [E7] hè
Nhớ mẹ, nhớ [Bm] cha, nhớ các em [C] thơ
Nhớ mái [Bm] trường một thuở mộng [E7] mơ, hồn nhiên yêu dấu.
2. Có nhiều [Am] đêm ta bỗng [E7] nhớ quê [Am] nhà
Nhớ ngọn đèn [F] dầu le [E7] lói dưới mảnh [Am] trăng
Nhớ trung [Dm] thu soi bóng chị [Am] Hằng
Nhớ chú [E7] cuội, ôm gốc cây [Bm] đa, bay về [E7] xứ trăng [Am] ngà.
ĐK:
Ôi quê [F] tôi, đâu [Dm] rồi, mẹ [Am] cha đâu [Dm] rồi
Bạn bè [F] hỡi, người xưa [E7] ơi
Hàng me [Am] xưa đã [Dm] già, dòng sông [Am] xưa đã [Dm] già
Bạn bè [F] đâu, người xưa [E7] đâu, sao tiếc nhớ khôn [Am] nguôi.
3. Có nhiều [Am] khi, ta bỗng [E7] thấy quanh [Am] mình
Những kỷ [F] niệm của tuổi [E7] thơ, sưởi ấm trong [Am] tim
Tuổi thơ [F] tôi, trôi theo dòng [Dm] đời ngược [Am] xuôi
Tuổi thơ [F] tôi, bay đi [Dm] về trời [Am] xa
Bỏ lại [Bm] ta, đêm diệu [E7] vợi, buồn xa [Am] xăm.
Hoài nhớ miền tuổi thơ
Lượt xem: 5