1. Chiều dân [Dm] buông, mây [A7] tím phủ kín chân [Dm] trời
Có ai ngóng đợi, thương tình dặm trường sơn [Gm] khê
Nhìn mây trôi hờ [Bb] hững cho gió thôi [Dm] bay
Để trăng sao lẻ [D7] bóng soi nước đơi [Gm] côi
Cớ sao [A] trời đành chia tình đôi [A7] lứa.
2. Người nặng [Dm] mang, vui [A7] bước bụi gió phong [Dm] trần
Thương người em nhỏ, quê nhà buồn đứng ngóng [Gm] trông
Bàn tay gầy năm [Bb] ngón, vai áo phong [Dm] sương
Hàng cây xanh khô [D7] héo cho lá đơn [Gm] côi
Thương phận [A7] buồn để gió trăng u [Dm] sầu.
ĐK:
Đêm [Bb] trăng... ru hồn [Gm] thơ
Buông câu hát [A7] trong đêm lả [Dm] lơi
Đời gió [C] sương vẫn mong sum [F] vầy
[Eb] Thương... người phương [C] xa
Lẻ bóng ôm nỗi [A7] niềm, chờ mong trọn nhớ thương
Sợ nhạt phai má [Dm] hồng.
3. Dòng đời [Dm] trôi, sương [A7] gió ngàn lối đi [Dm] về
Mang trọn ước thề, giữ vẹn son sắc thủy [Gm] chung
Ngày mai kiệu hoa [Bb] đến nâng bước cô [Dm] dâu
Thuyền hoa chiều pháo [D7] cưới hạnh phúc em [Gm] ơi
Vu quy [A7] hồng mình kết duyên trọn [Dm] đời.
Hạnh phúc duyên thề
Lượt xem: 188