Một nụ hoa Tam [Am] Minh, thoát thai qua trần [E7] gian
Bồ Đề Tâm tinh khôi, mầm yêu thương đất [Am] trời
Ngàn xưa, em ghé [A7] thăm, ta thắp lên, cung [Dm] hằng, vô tận [Dm] đăng
[E7] Cả huyền không trong mắt [Am] nàng
Ánh trăng dịu [G] dàng, dáng em thiên [F] thần, thướt tha qua [E7] hồn.
Hỏi dòng sông chia [Am] đôi, thế nhân bao lần [E7] vui
Dại cuồng như thiêu thân, đầy sân si thói [Am] đời
Tử sinh theo sát [A7] na, mai lánh xa Ta [Dm] Bà , ai là ta
Ngủ [E7] quên, dưới góc Lăng [Am] Già.
Thức [Am] giấc góc khuất u [Em] mê
Cố [G] nhân rưng rưng mắt [C] lệ
Ký [F] ức dưới ánh trăng [Am] thề
Khổ [Em] đau tan thành Diệu [Am] Đế.
Đại ngàn ôi bao [Am] la, thấu chăng tâm hồn [E7] ta
Hạt bụi vướng chân thôi, làm điêu linh kiếp [Am] người
Bùn nhơ nở đóa [A7] sen, trong đảo điên hư [Dm] vọng, có Diệu Không
Tiếc [E7] chi bọt sóng, quên đại [Am] dương.
Thức [Am] giấc góc khuất u [Em] mê, cố [G] nhân rưng rưng mắt [C] lệ
Ký [F] ức dưới ánh trăng [Am] thề, khổ [Em] đau tan thành Diệu [Am] Đế
Nước [Am] mắt rớt xuống vô [Em] minh, xót [G] thương nhân gian hữu [C] tình
Giáo [F] hóa dẫn lối con [Am] về, Chúa hy [Em] sinh vì nhân [Am] thế.
Em thuở ngàn xưa
Lượt xem: 299