1. Muộn màng là [F] khi anh buông tay
Thì em đã [Am] quá yêu anh
Chợt nhận [Dm] ra yêu thương mong manh
Khi khoảng [Am] cách lớn dần
2. Mình [Bb] đã yêu nhau bao [C] lâu?
Giờ [A7] ta chỉ còn hận [Dm] sầu
Ta ngỡ [Gm] đâu bình yên chợt cơn sóng [C] xô triền miên.
Vầng [Dm] sáng là [Am] anh
Bóng [Bb] tối cũng là [F] anh
Sỏi [Dm] đá còn [Am] biết yêu thương
Vậy [Bb] mà con tim anh sao lạnh lùng [C] quá.
ĐK:
Định mệnh đôi [F] ta
Dù giờ đã [Em] xa, rất [A7] xa
Nhưng tổn thương anh để [Dm] lại chẳng thể quên
[Bb] Cho dù bao [C] đêm.
Một mình em [F] khóc
Giật mình tại sao lại [Am] trao hết [Dm] về?
Muốn xóa đi bao kỷ [Bb] niệm của ngày xa [F] xưa
[Gm] Nhưng em thật không [C] thể.
2. Mình [Bb] đã yêu nhau bao [C] lâu?
Giờ [A7] ta chỉ còn hận [Dm] sầu
Ta ngỡ [Gm] đâu bình yên chợt cơn sóng [C] xô triền miên.
Vầng [Dm] sáng là [Am] anh
Bóng [Bb] tối cũng là [F] anh
Sỏi [Dm] đá còn [Am] biết yêu thương
Vậy [Bb] mà con tim anh sao lạnh lùng [C] quá.
ĐK:
Định mệnh đôi [F] ta
Dù giờ đã [Em] xa, rất [A7] xa
Nhưng tổn thương anh để [Dm] lại chẳng thể quên
[Bb] Cho dù bao [C] đêm.
Một mình em [F] khóc
Giật mình tại sao lại [Am] trao hết [Dm] về?
Muốn xóa đi bao kỷ [Bb] niệm của ngày xa [F] xưa
[Gm] Nhưng em thật không [C] thể.
ĐK:
Định mệnh đôi [F] ta
Dù giờ đã [Em] xa, rất [A7] xa
Nhưng tổn thương anh để [Dm] lại chẳng thể quên
[Bb] Cho dù bao [C] đêm.
Một mình em [F#] khóc
Giật mình tại sao lại [Bbm] trao hết [Ebm] về?
Muốn xóa đi bao kỷ [B] niệm của ngày xa [F#] xưa
[Abm] Nhưng em thật không [C#] thể.
* Vì cuộc đời [F#] em chưa yêu ai ngoài anh
Và em đã [Bbm] yêu rất nhiều
Ngày anh [Ebm] nói ta chia tay đi em
Trái tim này [Abm] như chết [F#] lặng
Tưởng rằng thời [B] gian em sẽ quên
Tưởng rằng là [Bb7] trái tim em sẽ [Ebm] quên
Nhưng tháng [Ab] năm dần trôi
Em vẫn [B] không thể nguôi
Nỗi đau [Ebm] này
Định mệnh đôi ta
Lượt xem: 5