1. [Em] Ta mang về em một [D] chút đường, [C] tan tan vào ta ta [B7] bớt đắng
[Em] Em tô vào ta thêm [D] chút hồng, [C] và tan vào ta chút [B7] hương nồng
Để [Em] gió theo cùng lối [A] ta về, [C] thênh thang đường về nhanh [B7] quá
Để [Em] hát la là lá [A] la là, [C] mang theo nụ cười em [B7] đấy.
2. [Em] Em vui ngồi đan ngón [D] tay nhỏ, [C] đan qua thật êm bàn [B7] tay ấm
[Em] Em đang nhìn em những [D] khuôn hình [C] vuông vức nỗi vui hồn [B7] nhiên
Để [Em] phút giây này có [A] em kề, [C] em quay lưng nụ cười giấu [B7] kín
Ngồi [Em] hát thẫn thờ với [A] mây trời, [C] mong yên vui ở lại thật [B7] lâu
ĐK:
[Em] Rồi thấy [D] em thoáng [C] buồn [B7]
[Em] Vụng giấu [D] đi những ưu [C] tư [Em]
Mà [Am] chợt bên [D] nhau biết [B7] đâu mai lại [Em] khác
[Am] Ngày cứ [B7] trôi nhanh không [Em] ngờ.
Điều vô lý thứ nhất
Lượt xem: 165