1. Em lớn [Dm] lên như loài hoa [A7] dại
Nhìn những [Dm] mùa chảy đuổi trên [Eb] vai
Nghe tủi [F] hờn cứ lớn từng [Dm] ngày
Thời thơ [Em7b5] ấu bỗng đâu tuột [Gm] mất. [A7]
2. Em lớn [Dm] lên hồn nhiên rất [A7] thật
Nghe tình [Dm] sầu lãng đãng trong [Em7b5] mây
Nghe buổi [C] chiều đông lạnh buốt [F] vai
Con đò [A7] nhỏ bến vắng xa [Dm] dần.
Em lớn [D] lên thấy mình ngồi [A7] lặng
Chiếc lá [G] vàng mùa hạ bỏ [F#m] quên
Tình duyên [Em] ấy vào đời vẫn [F#m] ngỡ
Mùa thu gọi [Em] lá vàng bay [A7] mãi.
Em lớn [D] lên ôm phần khờ [A7] dại
Đâu biết [G] mình thua thiệt hôm [Em] mai
Đâu biết [A7] mình đêm dài thao [F#m] thức
Một dĩ [A7] vãng trong mắt dâng [D] đầy.
3. Em lớn [Dm] lên giữa trời biển [Bb] bấc
Sóng rì [Dm] rào thức giấc trong [Em7b5] mơ
Em lớn [C] lên đời vẫn như [F] thơ
Nghe bước [A7] đường côi cút lặng đi [Dm] về.
Dĩ vãng vào đời
Lượt xem: 23