1. [F] Bao nhiêu buồn vui ngày qua
Những khi chẳng [Dm] có em bước đi cùng anh
Người anh [Bb] yêu nay đã xa nơi nào
Để mình [C] anh ôm nỗi nhớ khôn nguôi
2. [F] Anh không thể nào ngừng nhớ
Ký ức về [Dm] bao nhiêu tháng năm đã cùng nhau
Từng đêm [Bb] trôi anh vẫn mong vẫn chờ
Chỉ mong [C] sao thời gian quay trở lại.
T-ĐK:
Không làm [Dm] sao quên kỷ niệm ngày [C] ấy
Giờ đã [Bb] mãi cất sâu vào tâm [F] thức
Nên làm [Dm] sao để không phải nghĩ [Am] đến
Những thứ về [Bb] em. [C]
ĐK:
Chẳng có cách nào để [F] ngừng yêu em [C]
Chẳng cách nào để [Dm] tập quên đi những vui [Am] buồn
Những gì mà [Bb] ta đã có những gì em [F] đã trao anh
Phải tập làm [Gm] quen mọi thứ như lúc em chưa xuất [C] hiện.
Chẳng có cách nào để [F] ngừng nghĩ đến [C]
Chắng cách nào để [Dm] thôi nhớ một [Am] người
Mong chờ một lời [Bb] nói ấy mong đợi tình vẫn [F] như mây
Để rồi lại [Gm] thấy em sẽ hạnh phúc khi chẳng có [C] anh
Vì chẳng cách nào quên [F] được.
* [Dm] Thời gian cứ [Am] trôi lặng nhìn lối [Bb] về
Mình anh vẫn [F] đây chẳng biết cùng [Dm] ai
Vì sao cứ [Am] mong một người đã [Bb] quên một người đã [C] xa.
Đánh mất em 2 (Chẳng cách nào quên được)
Lượt xem: 256