1. Tình cờ gặp [Em] em trên chuyến xe [A] đò xuôi về miền [Em] Tây
Giọng hò ngân [A] nga em rao mời anh mua bánh [Em] ngon
Con gái quê [D] mình duyên dáng dịu [Bm] dàng nón lá che [C] nghiêng
Anh thấy trong [D] lòng xao xuyến ân [Bm] tình không đành rời [Em] xa.
2. Lần đầu gặp [Em] nhau anh chớ khen [A] nhiều e thẹn người [Em] ta
Đường về con [A] xa em đây còn đi bán cho [Em] xong
Bánh chuối, bánh [D] bò, bánh cam em [Bm] làm ngon lắm anh [C] ơi
Anh có thương [D] tình xin hãy mua [Bm] về làm quà phương [Em] xa.
ĐK:
Hò hò [A] ơi, bánh ngon làm sao chối [Em] từ
Anh sẽ mua [A] nhiều em bán hết cho [Em] anh
Thật lòng không [A] anh chớ có trêu [Em] đùa
Em phải đi [A] liền kẻo bánh ế anh [Em] ơi.
Hò hò [A] ơi, chuyến xe chiều nay kết [Em] tình
Anh đến nơi [A] này thương quá quê [Em] em
Ruộng vườn mênh [A] mông em con gái quê [Em] mùa
Buôn bán qua [Bm] ngày đâu dám trèo [Em] cao.
3. Thật lòng thương [Em] em anh mới trao [A] lời muốn được làm [Em] quen
Mình gặp nhau [A] đây duyên cau trầu biết có hay [Em] chăng
Ai dám tin [D] lời trai chốn thị [Bm] thành ong bướm trăng [C] hoa
Thôi tránh ra [D] dùm để em đây [Bm] còn đi bán anh [Em] ơi.
Chuyến xe duyên nợ
Lượt xem: 164