1. Em như hoa thắm xinh tươi trong [Am] vườn vườn [G] xuân ở trần [Am] gian
Anh như con bướm viếng ngang bay lượn cùng [G] em thật trìu [Dm] mến
Trông em thướt [Am] tha kiều [G] diễm phấn hương thơm [Am] ngọt nồng [G] say
Lòng [E7] bướm ngây ngất trời mây.
3. Nhưng khi anh đến bên em vai [Am] kề rồi [G] khi lại được [Am] anh
Thương thay con bướm bơ vơ bên trời buồn [G] ơi là buồn [Dm] ơi
Yêu em biết [Am] sao mà [G] nói có ai hiểu [Am] được lòng [G] anh
Tình [E7] ơi nhân thế đảo [Am] điên.
ĐK:
[G] Ôi người giữ vườn [Am] đó
Cớ [G] sao ganh ghét thù ta
[Am] Hay là vì người đã [Dm] quá yêu hoa
Muốn hoa riêng [E7] mình oán trái tình người tình [Am] ơi.
3. Ai không hay biết trên dương gian [Am] này loài [G] hoa thuộc về [Am] bướm
Bên nhau hoa bướm cho nhân gian vạn niềm [G] vui trọn mộng [Dm] mơ
Thôi xin trả [Am] hoa về [G] bướm kẻo hoa phai [Am] tàn buồn [G] thôi
Một [E7] đời hoa đời bướm người [Am] ơi.
Chuyện bướm và người giữ vườn
Lượt xem: 256