1. Biển [Dm] trời mênh mông, lòng [Am] người nông sâu
Nên giữ sao [Bb] được, hạnh [C] phúc ghì sâu tình [F] đầu
Vì [Dm] đã thương ai, cả [Am] đời vương mãi
Cố gắng kiếm [Gm] tìm, ngụp [Am] lặn trong nhớ nhung [Dm] hoài.
ĐK:
Tội tình [Dm] lắm người ơi, niềm đau không [Am] nói nên lời
Cát [Gm] chưa theo sóng xa [C] bờ, sao ta vội [F] lạc mất nhau
Thà được [Dm] khóc vì đau, còn hơn phải [Am] nén chôn sâu
Vì anh [Gm] biết sẽ chẳng ai [Am] lau giọt sầu anh [Dm] giấu.
Và anh cũng [Dm] chẳng nhận ra, người đàn ông [Am] của hôm qua
Mạnh [Gm] mẽ đứng trước phong [C] ba, gục ngã vì [F] tình đã xa
Nhìn lại những [Dm] tháng ngày qua, nợ lời xin [Am] lỗi tim ta
Một [Gm] kẻ si tình tự [Am] làm tổn thương chính [Dm] mình.
2. Cuộc [Dm] đời bao la, chẳng [Am] dành cho ta
Nên níu sao [Bb] được, khi [C] người đã muốn rời [F] xa
Vậy [Dm] tình đôi ta, duyên [Am] phận chia xa
Anh ôm phận [Gm] buồn, chúc [Am] người duyên mới vẹn [Dm] tròn.
Chính mình tổn thương
Lượt xem: 95