1. Chiều buồn qua gác [Am] vắng
Tôi lắng tai nghe [G] thời gian rót [Am] nhẹ vào [Dm] hồn
[Am] Nghe tiếng mưa [Dm] đêm rơi trong nức [E7] nở
Như than như [G] thở người mong nhớ [E7] người.
Chiều buồn qua gác [Am] vắng nghe tiếng ca u hoài
Nghe [F] gió len vào [E7] đời [Am]
Đêm gối đêm rã [Em] rời lặng [Dm] nghe tiếng mưa [E7] rơi
Mà thương nhớ một [Am] người.
ĐK:
Năm [Am] nao con [Dm] đường dài giữa hai gác [Am] vắng
Chiều mưa sớm [F] nắng đi về có [E7] nhau
Giờ [Dm] đây [G] hai đứa hai [C] nơi [E7] đời vương vấn đời.
[Am] Rồi từ ngày đó gác lạnh về thâu [Dm] đêm
Không còn nghe tiếng hát êm [Am] đềm
Để [E7] đêm nay đơn côi tôi nhớ thương một người về miền [Am] xuôi.
2. Vì đời trai lính [Am] chiến
Tôi xếp bút nghiên [G] từ xa gác [Am] trọ lên [Dm] đường
[Am] Ra chốn sa [Dm] trường bao năm ước [E7] hẹn
Tim tôi giữ [G] vẹn tình yêu buổi [E7] đầu.
Ngày về quê có [Am] hứa mai mốt em trở lại
Bên [F] gác xưa chung [E7] đôi, [Am]
Khi đã yêu nhau [G] rồi dù đây đó đôi [E7] nơi lòng tôi vẫn thương [Am] hoài.
Chiều buồn gác vắng
Lượt xem: 37