1. Em [Em] ơi! chắc [F#m] em buồn [B7] lắm phải [Em] không? [E7]
Nhớ thuở [Am] xưa hai đứa mặn [D] nồng
Dù trải [Bm] qua bao nhiêu mùa giông [C] bão
Đến bây [Am] giờ chỉ khoảng [F#m] trắng mênh [B7] mông.
2. Em [Em] ơi! chắc [F#m] em buồn [B7] lắm phải [Em] không? [E7]
Nhớ ngày [Am] xưa duyên bên vợ [D] chồng
Mộng cùng [Bm] nhau xây lâu đài tình [C] ái
Đến bây [Am] giờ mộng [B7] lành biến thành [Em] không.
ĐK: Hôm [E] qua lật về nỗi [E7] nhớ
Ố [A] vàng mờ nhạt số [Am] phone
Alo [B7] giọng người xưa cũ
Vừa chợt [F#m] nghe sao đã quá lạnh [C] lùng.
3. Em [Em] ơi chắc [F#m] em buồn lắm phải [Em] không? [E7]
Dứt tiếng [Am] phone mặn đắng ngập [D] lòng
Ngoài trời [Bm] mưa hay trong lòng mưa [C] đổ
Thấy nỗi [Am] buồn thành giọt [B7] rớt song [Em] song.
*Thấy nỗi [D] buồn thành giọt [Bm] rớt song [Am] song.
Chắc em buồn lắm phải không?
Lượt xem: 4