1. Của Cé- [Dm] sar hãy [Am] trả cho Cé- [Dm] sar.
Của Thiên [F] Chúa hãy [Gm] trả [Am] cho Thiên [Dm] Chúa.
Hết những [C7] gì là của trần [F] gian, với tháng [Dm] ngày rồi sẽ vỡ [Gm] tan.
Chỉ có [C] Ngài là Chúa quyền [Am] uy, đến suốt [A7] đời bền vững chẳng [Dm] phai.
ĐK: Chúa [Am7] ôi! Con là người trần [Dm] gian.
Nhưng hồn con không thuộc về thế [Gm] gian, mà chỉ có [C7] Chúa là chủ đời [F] con. [Am7]
Chúa [Gm6] ôi! Hôm nay con sống giữa [Dm] đời.
Xin Ngài [C7] thương đừng để con xa [F] rời, tình Ngài lên [A7] ngôi mà hồn chơi [Dm] vơi.
2. Của dương [Dm] gian mấy [Am] người không lo [Dm] toan.
Để năm [F] tháng dối [Gm] lòng [Am] xa ơn [Dm] thánh.
Hãy nhớ [C7] rằng cuộc sống trần [F] gian, đến lúc [Dm] nào rồi cũng tàn [Gm] canh.
Đến với [C] Ngài hạnh phúc triền [Am] miên, có Chúa [A7] là hạnh phúc thần [Dm] tiên.
ĐK: Chúa [Am7] ôi! Con là người trần [Dm] gian.
Nhưng hồn con không thuộc về thế [Gm] gian, mà chỉ có [C7] Chúa là chủ đời [F] con. [Am7]
Chúa [Gm6] ôi! Hôm nay con sống giữa [Dm] đời.
Xin Ngài [C7] thương đừng để con xa [F] rời, tình Ngài lên [A7] ngôi mà hồn chơi [Dm] vơi.
3. Tình yêu [Dm] Cha sánh [Am] biển xanh bao [Dm] la.
Tình yêu [F] đó món [Gm] quà [Am] luôn vô [Dm] giá.
Hãy đáp [C7] đền tình Chúa từ [F] nhân, với tháng [Dm] ngày đền đáp hồng [Gm] ân.
Sống giữa [C] đời làm chứng về [Am] Cha, khắp thế [A7] trần nhận biết ngợi [Dm] ca.
ĐK: Chúa [Am7] ôi! Con là người trần [Dm] gian.
Nhưng hồn con không thuộc về thế [Gm] gian, mà chỉ có [C7] Chúa là chủ đời [F] con. [Am7]
Chúa [Gm6] ôi! Hôm nay con sống giữa [Dm] đời.
Xin Ngài [C7] thương đừng để con xa [F] rời, tình Ngài lên [A7] ngôi mà hồn chơi [Dm] vơi.
4. Tình yêu [Dm] thương Chúa [Am] gởi ai say [Dm] mê.
Trả cho [F] Chúa chính [Gm] tình [Am] yêu nhân [Dm] thế.
Khắp phố [C7] phường đầy ắp khổ [F] đau, hãy trở [Dm] về tìm giúp đỡ [Gm] nhau.
Đó chính [C] là luật Chúa truyền [Am] ban, đối với [A7] người tìm Chúa ủi [Dm] an.
ĐK: Chúa [Am7] ôi! Con là người trần [Dm] gian.
Nhưng hồn con không thuộc về thế [Gm] gian, mà chỉ có [C7] Chúa là chủ đời [F] con. [Am7]
Chúa [Gm6] ôi! Hôm nay con sống giữa [Dm] đời.
Xin Ngài [C7] thương đừng để con xa [F] rời, tình Ngài lên [A7] ngôi mà hồn chơi [Dm] vơi.
César và Thiên Chúa
Lượt xem: 81