1. Em đã [Am] thấy những vực sâu đã nhìn thấy [F] những niềm đau
Chẳng thế níu [C] giữ cho thêm u [G] sầu
Từ ánh [Am] mắt ta nhìn nhau, ngày vui [F] đã qua từ lâu
Đường thì còn [C] dài yêu thương vội [G] phai.
Khoảng cách quá [Am] lớn chăng anh, hay con tim [F] quá mong manh
Nước mắt giấu [C] kín nào người có [G] hay
Người đâu [Am] chắc đây là tình, chỉ thấy [F] xót xa lòng mình
Buồn thật [C] nhiều, vui có bao [G] nhiêu.
[F] Khi đôi chân không còn [Dm] tìm chung lối về
[Em] Hai con tim lạc loài [E7] khi sánh đôi
ĐK:
Thì đành bỏ lại hạnh [Am] phúc phía sau [F]
Thì đành bỏ lại niềm [G] vui dở dang [Em]
Khoảng cách yêu thương xa [F] xôi
Ý nghĩ bên nhau phai [Dm] phôi
Thế giới trong em từ [Am] nay sẽ không có [E7] anh.
Thì đành bỏ lại hạnh [Am] phúc phía sau [F]
Thì đành bỏ lại niềm [G] vui dở dang [Em]
Chẳng thể bên nhau thêm [F] lâu
Chỉ thấy cho nhau muộn [Dm] sầu có lẽ em và [Am] anh
Khoảng [E7] cách không thể lấp [Am] đầy.
2. Còn đâu [Am] tháng năm gần nhau cùng chia [F] sớt những niềm đau
Chỉ ước có [C] thế nhưng quá xa [G] vời
Giờ ánh [Am] mắt không còn nồng vòng tay [F] chẳng thêm chờ mong
Nụ cười nhạt [C] nhoà sau bao ngày xa [G] cách.
* [Dm] Sau cơn mưa nắng sẽ [G] lên
Con tim sẽ tìm thấy lối [C] riêng rồi ta sẽ vui như ngày [F] đầu
[Dm] Sau cơn mưa nắng sẽ [G] lên
Chẳng còn những ngày [C] nắng đêm mưa cô [F] đơn
Đành bỏ lại phía [E7] sau.
Bỏ lại phía sau
Lượt xem: 168